Một hôm, hội “những người không sợ vợ” họp thường niên trên đống cỏ sau nhà kho cũ rất ít người qua lại.
Chủ đề lần này là “Vợ, những nữ phù thủy cần bị ngự trị”. Chúng ta hãy xem họ nói xấu vợ như thế nào:
- Đi đâu tôi cũng muốn mang vợ theo. Chỉ có điều cô ấy phải tự tìm đường về. Hôm sau tôi mới về hoặc là cô ấy gọi taxi cho tôi về. Còn cô ấy đi bộ để tiết kiệm tiền và tranh thủ... tập thể dục.
- Tôi hỏi vợ định đi đâu nhân kỷ niệm ngày cưới. Vợ tôi nói muốn ghé thăm chỗ nào cô ấy cực kỳ ít lui tới. Và tôi đã nghĩ ra đó là "Nhà bếp!". Rồi cô ấy buột miệng nói với tôi rằng: “Khi nào đến ngày cưới của anh thì nhắc em nhé!”
- Tôi thường nắm thật chặt tay vợ khi đi dạo. Vì hễ bỏ tay ra là cô ấy ghé vào cửa hàng mua sắm ngay.
- Vợ tôi đang ăn kiêng. Thực đơn chỉ gồm có dừa và chuối. Tôi nghĩ ra một mẹo, mua về trồng những loại cây ấy trong vườn nhà để cô ấy tập leo trèo tự hái lấy hoa quả mà ăn. Nhưng cô ấy chưa giảm cân được tẹo nào cả vì vợ tôi đã “hạ” những cái cây ấy bằng phương pháp “trèo sai kỹ thuật”. Cuối cùng nghe lời bác sỹ cô ấy phải chuyển sang giảm cân bằng phương pháp cưỡi ngựa. Kết quả là trong vòng 2 tuần... con ngựa đã sụt đi 12 cân.
- Mỗi ngày cô ấy thường đưa cho tôi 15 ngàn để tiêu pha. Cứ cách tính như vậy, một tháng tôi sẽ có 15 ngàn x với 26 ngày (trừ đi 4 chủ nhật không phải đi làm) vị chi là 390 ngàn, nhưng ngày nào tôi không tiêu hết 15 ngàn thì số tiền còn thừa phải được “sung công”.
- Buổi tối, vợ tôi thường đuổi theo xe chở rác, gọi to: "Tôi đổ rác bây giờ có muộn quá không?". Người đẩy xe đáp: "Không! Nhảy vào đi!".
- Có lần vợ tôi đi tắm bùn và trông thật tuyệt vời trong 2 ngày. Thế nhưng, sau đó, bùn rơi đi mất!
- Trong nhà tôi có rất nhiều đồ điện như là: máy sinh tố chạy điện, bếp điện, lò nướng điện... Cô ấy than phiền: “Nhiều đồ điện quá, chẳng có chỗ nào mà ngồi cả”. Chẳng lẽ tôi phải mua cho cô ấy một chiếc... ghế điện nữa hay sao?